Cho nên Tôn Ký với hai chú cháu kia, ba người tụ lại góc tường của nhà kho, nói không xong, dùng đến cả ngôn ngữ hình thể, lâu lâu lại thêm vài câu tiếng Anh, cứ như vậy mặc cả giá qua lại, cuối cùng cũng có thể thương lượng được mức giá mà hai bên đều hài lòng.
Tôn Ký trả tiền xong, sau đó vác bao hàng đã gói kỹ lưỡng rời đi, quay về nhà khách tạm trú và bắt đầu nghỉ ngơi dưỡng sức, đợi mua được vé xe thì về Bắc Kinh.
Nói tóm lại thì thành quả trong lần xuống Nam lần này của cậu cũng khá hài lòng, lần này cậu đến chỉ là muốn tìm lại nguồn hàng và thử bán như thế nào.
Cho nên cậu không có mang theo nhiều tiền bên người, số hàng hóa mang về cũng không nhiều, nhìn cũng không khác là bao so với một thương nhân cá thể bình thường, nhưng trong lòng cậu rõ, điều mà cậu muốn làm không phải chỉ là một thương nhân bình thường.
Cậu đã liều mình kiên quyết đoạn tuyệt với gia đình, bỏ dở việc học, gần như tự tay đập nát những con đường khác, chỉ có thể ở lại và tiến về phía trước, không phải chỉ là vì muốn trở thành một người kinh doanh cá thể, cậu đã trải qua hai cách kinh doanh hoàn toàn khác nhau, lập một quầy hàng trên đường phố ở Yên Thành và buôn bán sỉ, Tôn Ký biết rằng chỉ khi làm lớn hơn, cậu mới có thể kiếm được nhiều tiền hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây