Đủ dạng người tụ lại với nhau, nhưng may mà mọi người đều quen biết, ở chung với nhau hai mươi mấy tiếng đồng hồ, quả thực nhàm chán thì trò chuyện với nhau.
Tuân theo nguyên tắc nghe nhiều nói ít, Tôn Ký im lặng ở một bên nghe, nghe cặp anh em vào Nam nhập hàng nói về những kiểu quần áo, giày dép, mũ nón phổ biến nhất ở miền Bắc, nghe những lời phàn nàn liên tục của trưởng bộ phận bán hàng của một đơn vị nào đó đã đưa nhân viên của bộ phận đi đòi tiền hàng nhưng vô ích, bất lực quay về, và nghe nhiếp ảnh gia rời đơn vị để theo đuổi nghệ thuật nói về những kỳ vọng của anh ấy đối với tương lai, Tôn Ký nằm trên giường suy nghĩ, hóa ra ngoài thủ đô có rất nhiều địa điểm thú vị, hóa ra không chỉ có thủ đô phồn vinh!
Với những suy nghĩ vô tận về thế giới bên ngoài trong đầu, Tôn Ký dần dần chìm vào giấc ngủ giữa tiếng trò chuyện của những người khác trên toa tàu.
Ở trên tàu một ngày một đêm, Tôn Ký xuống tàu, ra khỏi sân ga, cậu hòa vào giữa đám đông đang rời ga.
Sau khi rời ga xe lửa và trước khi đến quảng trường trước nhà ga, ấn tượng đầu tiên của Tôn Ký về Dương Thành chỉ có một từ, hỗn loạn!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây