Cuộc Sống Khu Xưởng Thập Niên 80

Chương 394: Nhờ vả

Chương Trước Chương Tiếp

Thế nhưng không có một chút tác dụng nào cả, hai người này không hổ là cha con, tính khí đều giống y như nhau.

Tôn Biền nhọc lòng tốn sức tiễn mẹ cô với anh trai cô về, lúc cô thấy cha cô vẫn chưa đi thì lại có chút hy vọng, muốn nỗ lực thêm một chút, cha cô gọi một chiếc taxi, dẫn cô đến đại viện quân khu.

Cha Tôn rõ ràng là đã liên hệ trước với bên này, sau khi họ đến nơi, người gác cổng sau khi cẩn thận hỏi tên và ghi chép lại thì để cho họ vào trong.

Hai người đi đến một tòa nhà hai tầng, sau khi vào, Tôn Biền đợi ở sảnh tầng một, được phục vụ trà và đồ ăn nhẹ một cách lịch sự, còn Tôn Thúc Minh thì một mình đi lên tầng hai.

Trong phòng làm việc trên tầng hai, một ông lão với tóc mai điểm sương nhưng tràn đầy nghị lực nhìn Tôn Thúc Minh đang đứng đối diện và nói: “Kể từ khi cậu xuất ngũ, chúng ta cũng phải sắp hai mươi năm chưa gặp lại nhau, nếu không phải mỗi năm còn có thể nhận được quà quê của cậu, cuối năm còn có thể nghe cậu gọi điện thoại đến chúc Tết thì tôi còn tưởng rằng là cậu đã quên tôi rồi đấy.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)