Có lẽ sự khác biệt này không nhằm vào họ nên Tôn Biền chỉ thoáng có cảm giác, cô nhìn thoáng qua cha mình, lúc cô nhìn thấy em trai mà mình vẫn cho rằng rất thông minh lúc này cứ như không nhận ra gì đang tiếp tục hi hi ha ha với mọi người, Tôn Biền dứt khoát ngậm miệng lại, tỏ ra không biết gì cả.
Cả đại gia đình xúm lại ăn chung bữa cơm trưa, trước khi trời tối lại vội vàng về nhà, sáng sớm hôm sau, dán câu đối xuân lên cửa, hấp màn thầu dọn dẹp nhà cửa, buổi tối cả nhà ôm tivi vừa xem chương trình đêm giao thừa vừa làm sủi cảo, một năm mới vui vẻ đoàn viên lại đến.
Năm vừa rồi nhà họ Tôn rất vui, con trai lớn công việc ổn định lại được bầu làm công nhân xuất sắc, con gái thì thi đậu trường đại học trọng điểm của thủ đô, nghe nói là được các giảng viên và lãnh đạo trong khoa đánh giá cao, còn cố ý cho cô học thêm ngôn ngữ thứ hai, rất có vẻ tương lai rộng mở. Con trai út thì thi đậu trường cấp ba tốt nhất cả thành phố, lần này còn vượt qua các bạn cùng trang lứa, giành được đồng hạng nhất.
Mặc dù là đồng hạng nhất, nhưng mà vẫn là hạng nhất đó, chỉ cần Tôn Ký có thể duy trì không lùi thì sẽ có tương lai xán lạn.
Xem như năm nay cha mẹ Tôn cũng không có gì thay đổi, nhưng mà con cái trong nhà có tương lai thì làm cha mẹ vẫn rất vui vẻ, dù là Tôn Thúc Minh hay là Điền Thục Lệ, mặt mày của ai nấy đều hồng hào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây