Ngày thứ tư Tôn Biền về nghỉ đông, bữa sáng là cháo hoa với dưa muối, buổi trưa là dưa chuột cách thủy, bữa tối thì lúc mẹ Tôn đi làm đã gọi Tôn Biền: “Tiểu Biền, con nấu cơm tối đi, còn nữa dọn lại phòng con đi, bừa bộn nào giống chỗ con gái ở, ngày nào cũng phải dọn theo sau mông con.
Tôn Biền vừa mới thay hết vỏ chăn nệm nghe vậy không nói gì nhìn trời, quả nhiên mới mấy ngày đầu về nghỉ đông là cục cưng, sau khi ở vài ngày thì thành cỏ rác.
Ngày thứ năm về nhà, Tôn Biền nhận được một bức thư, là thư Hầu Kiến Quân gửi đến cho cô, cầm lấy bức thư thật dày, chẳng lẽ là người ở thủ đô nhớ cô nên mới đặt bút văn lai láng, viết thư dày như vậy?
Sau khi vui vẻ hí hứng xé bức thư ra, Tôn Biền mới biết là mình đã nghĩ nhiều rồi, thư đó dù có dày nhưng mà trừ một vài lời hỏi thăm cơ bản ra, đằng sau đó đều là những vấn đề trong sách điện từ, người ta thật lòng xin chỉ dạy.
Tôn Biền nhìn tờ giấy chưa đến một trang và năm tờ câu hỏi, giận đến nỗi muốn đánh người, Hầu Kiến Quân cái tên này không hề có chút lãng mạn nào, chẳng nhẽ anh quen bạn gái là để dịch tiếng Anh sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây