Không còn áp lực của kỳ thi, các cô gái đã hoàn toàn thả lỏng nên thần thái của ai nấy cũng đều rất tốt, tám cô gái tụ họp lại với nhau cùng trò chuyện, Khang Giai Giai còn đặc biệt mang máy chụp ảnh đến, các cô gái cầm những cây kem và chụp vài bộ ảnh bên cạnh ao sen.
Chơi một lúc, các cô gái đến đình bên hồ nghỉ ngơi, Phó Hiểu Yên nắm lấy tay Tôn Biền và nói: “Khi nào cậu đi Bắc Kinh? Nói một tiếng tớ đến trạm tàu hỏa tiễn cậu.
“Vé tàu chiều ngày mốt, trời nóng như vậy, hay là cậu đừng đi, tớ đến bên kia ổn định xong sẽ viết thư cho cậu, nếu như cậu có thời gian thì cũng có thể đến Bắc Kinh tìm bọn mình chơi.
Lời của Tôn Biền nhận được sự tán thành của những cô gái sắp lên đường đi Bắc Kinh học, Lý Uyển không đậu nguyện vọng một như ý muốn, nhìn họ mà ngưỡng mộ nói: “Tốt thật, các cậu có thể đến thành phố lớn mở mang tầm mắt, đi khám phá nhiều điều thú vị. Tớ cũng muốn đến thành phố khác xem thử, đến đó học tập, nhưng mà vận may không tốt, không thi đậu.
“Cậu còn ngưỡng mộ bọn tớ, bọn tớ còn ngưỡng mộ các cậu đấy, cậu, Hiểu Yên và cả Vương Tư Giai đều thi vào cùng một trường, Hiểu Yên với Tư Giai nói không chừng vẫn có thể tiếp tục làm bạn cùng phòng ký túc xá. Bọn tớ thì ở cùng một thành phố, nhưng Bắc Kinh rộng lớn biết bao, phân tán bốn phương tám hướng, muốn gặp mặt cũng phải hẹn thời gian. Lý Kiến Hoa nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây