“Như vậy sao được, trách nhiệm tôi để đâu chứ? Điền Thục Lệ theo bản năng đáp.
“Cũng không thiếu gì mười lăm phút này, hơn nữa lúc này ai đến bệnh viện chứ? Dù có đến không phải cũng còn anh là chị dâu cô sao? Anh kê thuốc chị dâu em lấy thuốc, chích thuốc truyền nước anh đều biết, đối phó được.
Thật ra bác sĩ Lý nói vậy cũng có lòng riêng, người phát thuốc ở lại trực kia là vợ ông, đợi lát nữa con cũng đến đưa cơm cho họ, bác sĩ Lý muốn nhân cơ hội này ăn cơm tất niên với người nhà ở bệnh viện.
“Vậy được, em đi trước. Anh Lý, chị Uông, bên này làm phiền hai người vậy.
“Đi đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây