Nhưng mà ba người họ vẫn xem là hiểu chuyện, sau khi lên giường, họ không tụ họp lại một bên mà ngồi quanh ông bà nội, ngồi trò chuyện với ông bà.
Chỉ trong vòng vài phút, ông cụ Tôn vốn có vẻ mặt nghiêm túc đã bị Tôn Ký làm cho bật cười, chòm râu dê của ông ấy không ngừng co giật, ông cụ còn xoa đầu Tôn Ký mấy lần.
Tôn Biền ở bên nhìn với vẻ ngưỡng mộ thực sự, về khả năng giao tiếp của em trai cô, không ai trong gia đình có thể sánh bằng với cậu bé, chẳng trách trong đám cháu, cậu bé là người duy nhất mỗi lần đều có thể thành công nhận được kẹo từ ông nội.
Khi nghe tin Tôn Thúc Minh và gia đình đã trở về, mọi người ở trong sân, chỉ cần là những người ở nhà thì cơ bản đều kéo đến, chẳng bao lâu sau, phòng của ông cụ và bà cụ đã chật kín người, người thì trò chuyện, người thì rót nước, người thì mang hạt hướng dương, đậu phộng nhà làm quà biếu, rất nhanh trong phòng đã trở nên náo nhiệt.
Điền Thục Lệ nhìn một cái, cảm thấy chắc người đã đến khá đủ rồi, bà xách túi vải lại và mở ra, lấy hai tấm vải lớn từ trong đó ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây