Bà cụ Tôn nghe vậy liếc mắt nhìn ông cụ nhà mình, cúi đầm lẩm bẩm: “Ở riêng, với điều kiện kia của ông thì ai dám ở riêng, ông được cái giỏi bắt nạt thằng ba dễ tính.
Ông cụ Tôn nghe vậy gõ tẩu thuốc nặng nề lên mép giường nói: “Sao bà lại nhắc chuyện này, năm đó không phải do trong nhà thật sự khó khăn cần tiền lương của thằng ba cứu mạng sao? Tôi không muốn nó ở riêng nên mới đưa ra yêu cầu này. Ai ngờ nó và vợ nó lại đồng ý chứ? Nhưng mà như vậy cũng tốt, đã có quy định này, sau này ai ra riêng đều dựa theo quy định năm đó thằng ba đã làm, đều là con cháu nhà họ Tôn, tất cả đều phải bình đẳng.
“Tôi không biết thế nào là đối xử bình đẳng, tôi chỉ biết là lòng dạ ông thật độc ác.
“Không độc ác thì thế nào, trên đời này làm gì có chuyện cha mẹ vẫn còn sống mà muốn ra ở riêng, như trước đây như vậy gọi là bất hiếu đó có biết không, còn phải nhốt vào tù. Hơn nữa mấy năm nay tôi cũng đâu có đối xử tệ với thằng ba, tôi nuôi nó lớn như vậy, cho nó đi lính, hiện giờ đồ trong nhà nó còn đều tốt hơn nhà tôi. Việc sắp xếp công việc cho bọn nhỏ, nó nói là chia đều cho nhà thằng cả và thằng hai tôi là làm luôn, chẳng ai để ý đến ý kiến của tôi. Nếu như là đứa con trai khác tôi đã sớm đánh nó rồi, không phải là Thúc Minh nên mới không bị đánh sao? Tôi cũng đồng ý rồi. Bà nói xem Tân Yến có thể kiếm tiền cho nhà mấy năm? Đợi con bé đi lấy chồng, Tân Phong, Tân Toàn còn cả Tân Thành đi học, cưới vợ phải làm sao?
“Nếu như người đi làm là Tân Võ, các em trai em gái bên dưới sẽ có tiền đi học, hơn nữa không phải còn có cả tiền cưới vợ hoặc cưới chồng nữa sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây