Cũng là buổi trưa, bạn cùng bàn Phó Hiểu Yên của Tôn Biền hôm nay lại không về nhà ăn cơm, sau khi lấy cơm xong, cô ấy kéo Tôn Biền ra khỏi nhà ăn và trở về phòng học, thấy ngoài họ ra không có ai khác, Phó Hiểu Yên lấy từ trong bàn ra một thứ gì đó được bọc trong giấy dầu.
Cô ấy cẩn thận mở tờ giấy dầu ra, bên trong là một chiếc xúc xích, rộng khoảng hai ngón tay và dài bằng lòng bàn tay, có lớp vỏ màu hạt dẻ nhăn nheo bên trên chiếc xúc xích.
“Đây là cái gì vậy? Tôn Biền biết xúc xích, nhưng mà loại này cô chưa thấy bao giờ.
“Đây là xúc xích đỏ Băng Thành, nghe nói là cách làm được học từ bên Nga, cha tớ đi tỉnh thành công tác có mang mấy cây về, ngon lắm, tớ lấy mang đến cho cậu ăn thử.
“Thế này thì ngại lắm, đây là xúc xích chú đặc biệt mang về cho nhà cậu mà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây