“Từ Công nhường rồi. Tôn Thúc Minh thấy vậy cười nói.
Ông già thua cờ đó nghe vậy khua khua tay, đứng dậy chống lưng nói: “Thua rồi là thua rồi, tôi không có nhường cậu nửa bước nào, kỹ thuật không bằng người ta, tôi khâm phục khẩu phục, lão Uông, lão Nhiếp mấy người đó chơi nước cờ không hay, đã rất lâu rồi tôi chưa có chơi vài ván sảng khoái với người khác như hôm nay.
Tôn Thúc Minh nghe vậy thì cười nói: “Từ Công, nếu như ông muốn tìm người chơi cờ thì sau này buổi tối tôi sẽ đến tìm ông chiến vài ván cờ.
Ông già được gọi là Từ Công đó nghe vậy thì khua khua tay và nói: “Thế thì làm sao mà được, mỗi ngày cậu đều phải đi làm, tan làm thì phải nghỉ ngơi cho đàng hoàng, những người đã nghỉ hưu như bọn tôi tự chơi với nhau là được rồi, không thể làm mất thời gian của mấy cậu được. Bây giờ những người giống như cậu, biết dành thời gian ra đến chơi cờ với mấy ông già này, đã không còn nhiều nữa.
Ông ấy nói xong thì lướt qua nhìn Tôn Thúc Minh một cái, thấy ông chỉ cúi đầu chuyên tâm xếp cờ, cũng không biết có nghe thấy lời mình vừa nói lúc nãy không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây