Niệm Thất mím môi, không nói tiếng nào.
“Nghề đánh đánh giết giết... Nếu là sai nha, Cẩm Y Vệ, ngự tiền thị vệ, Lục Phiến Môn, phiêu cục, hộ viện gì gì đó thì không có gì là không thể nói cả đúng chứ?'' Nguyễn Khanh đếm từng ngón tay: “Nhưng anh lại không nói, chứng tỏ rằng đây không phải là một nghề nghiệp đứng đắn, vậy có nghĩa chuyện anh làm là chuyện xấu đúng không.''
Cô là người rõ ràng dứt khoát, thật ra thì đến bây giờ, anh cũng nên nói cho cô biết sự thật rồi.
Niệm Thất đã xuyên đến đây một tuần, trong bảy ngày này anh và Nguyễn Khanh luôn gặp nhau sớm chiều, ở chung một nhà.
Cô cho anh tiền tiêu, anh làm đồ ăn cho cô. Cô từng nhìn thấy eo của anh, anh cũng từng thấy chân của cô. Đối với Nguyễn Khanh mà nói thì hai người đã rất thân với nhau. Còn đối với Niệm Thất mà nói, tuy rằng không có ước hẹn hôn nhân, nhưng bọn họ cũng đã thân mật hơn những người khác rất nhiều rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây