Nguyễn Khanh vươn cổ lên cố chứng minh rằng mình càng ngày càng cao hơn rồi: “Từ khi còn là học sinh tôi đã luôn mơ ước được quay về thời cổ đại, sử dụng công nghệ và ý tưởng hiện đại để thay đổi năng suất sản xuất lạc hậu của thời cổ đại, cải thiện cuộc sống tiêu chuẩn của người dân, cải tạo lại chế độ phong kiến thối nát để thay đổi số phận bi thảm của những người phụ nữ . Đương nhiên là sau này khi lớn lên rồi tôi mới nhận ra rằng đó chỉ là một ước mơ hão huyền, mặc dù là hiện tại, cho dù anh đã xuyên ngược đến đây, nhưng khả năng để tôi xuyên về quá khứ là chuyện không thể xảy ra được.”
“Mặc dù như thế, nhưng nếu như ông trời cho tôi gặp được anh, có lẽ chính là để cho anh trở thành đền bù cho ước mơ của tôi đó.”
Niệm Thất hoàn toàn không thể hiểu được ước mơ “xuyên ngược thời gian” này của cô: “Nếu là tôi, tôi nhất định sẽ không muốn quay về Đại Tần, ngay cả khi tôi không được ăn món mình thích là đào lạnh đi chăng nữa, có gì tốt đâu?”
Nguyễn Khanh hùng hồn nói: “Vậy anh có thể quay về mở một quán đào lạnh mà, bán đào lạnh đi, chẳng những có thể tự mình ăn mà còn có thể kiếm được cả bộn tiền đấy.”
Niệm Thất lập tức hiểu được bản chất của vấn đề: “Cho nên cô chính là muốn lợi dụng cái mới chưa xuất hiện, để kiếm tiền từ người xưa à.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây