Anh cẩn thận nắm lấy dải lụa đỏ, nắm lấy cô dâu của mình, đi về phía sân khấu.
Nhất bái thiên địa nhị bái cao đường, giao bái đứng dậy, bốn mắt nhìn nhau.
Cô nhìn thấy trong mắt anh có vô vàn sự cảm thán, thậm chí còn có cả nước mắt.
Cô dâu vô cùng lỗng lẫy và hấp dẫn, xinh đẹp không gì sánh bằng. Cô cười nhẹ, nắm lấy tay anh, siết chặt tay lại.
Sau này vợ chồng một thể, là người một nhà. Cuối cùng người đàn ông xuyên qua một ngàn năm này cũng có chốn về, có người để nắm tay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây