“Đầu tiên, em xem đoạn clip này, anh ấy từ chối. Tại sao anh ấy từ chối? Sao anh ấy không nói là chỉ có thể làm bạn bè bình thường? Anh ấy chỉ nói, là anh ấy có hôn ước.” Nguyễn Khanh chỉ chóp mũi của bản thân: “Là chị.”
Nhạc Manh kinh ngạc hô lên: “Anh chị thật sự đã đính hôn rồi à?”
Sao Nhạc Manh chưa nghe nói về chuyện này. Nếu là đính hôn thật, thì phải có một buổi tiệc đính hôn, hoặc mời mọi người ăn một bữa cơm chúc mừng chứ.
“Không có. Thật ra vẫn chưa tới bước đó.” Nguyễn Khanh nói: “Em cẩn thận ngẩm lại coi, anh ấy không nói là có vị hôn thê, mà anh ấy chỉ nói là có hôn ước.”
Nguyễn Khanh bỗng nhớ tới lời thề độc béo năm mươi cân và đầu trọc kia, lòng cô còn sợ hãi, quá độc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây