Chỉ có lần duy nhất ở khách, nói chuyện phiếm khi tối lửa tắt đèn, bên người cô có một đôi tai an tĩnh chuyên chú lắng nghe, một đôi mắt trầm tĩnh, một người có cảm xúc rất trầm ổn, nên cô nói ra.
Nguyễn Khanh mấp máy môi, trong lúc nhất thời, cô không biết nên nói gì.
Lời nói của anh, cô không biết trả lời như thế nào. Giống như một lời thông báo. Rất trực tiếp, cũng rất dễ dàng khiến bản thân rơi vào thế bị động.
Cuối cùng, cô chỉ có thể cứng ngắt mà gật đầu, giống một lãnh đạo đưa ra lời nhận xét: “Thái độ khá tốt, khá tốt.”
Niệm Thất đang hong khô tóc nở nụ cười, đôi mắt anh sáng ngời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây