Dư Dung đi tìm quần áo mình làm trước đây. Nàng đã gầy đi cả năm cân, thoạt nhìn khí sắc vẫn tốt. Ngay đến Quý Song Nhi cũng nói: “Dung Dung, muội có biết có đến vài nhà đều đã bắt đầu hỏi thăm về muội không?” Các nàng đều là người nhà thương hộ, so với đám tiểu thư khuê các kia thì có cởi mở hơn đôi chút.
“Gì mà hỏi thăm ta, ta còn chưa cập kê, hơn nữa nương ta có ý giữ ta thêm hai năm nữa, không thể so với tỷ, vừa biết làm việc lại còn thông minh. Quý đại tiểu thư như tỷ mới là người bà bà muốn chọn nhất hàng thật giá thật.” Dư Dung cũng không yếu thế.
Quý Song Nhi đi đến nhéo miệng nàng. Đúng lúc Dư Tùng trở về, Dư Dung mới sửa sang lại đầu tóc. Nhưng Quý Song Nhi lại rất mất tự nhiên, nghiêng thân mình ngồi ở một bên. Dư Tùng trở về chỉ muốn lấy một ít hàng mẫu, hắn đi rồi, Dư Dung mới phát hiện Quý Song Nhi mặt mũi đỏ bừng. Suy cho cùng Dư Dung cũng không phải con gái ruột, nàng càng nhìn lại càng cảm thấy Quý Song Nhi này làm chị dâu của mình còn khá hay.
Ví dụ như Quý Song Nhi là con gái của ông chủ quán trọ, về mặt thân phận không sai lệch lắm. Dư Tùng tự kinh doanh cửa hàng, hơn nữa Dư Tùng rất có năng lực, tuổi lại còn trẻ, ngoại hình cũng tốt. Quý Song Nhi tướng mạo bình thường, nhưng chân thành nhiệt tình, còn có sự khôn khéo của người làm ăn, đối nhân xử thế hay làm việc cũng không hề cao ngạo.
Cha nhà mình thành thật cần mẫn, mẹ nàng tuy rằng lợi hại cũng rất hiểu biết lý lẽ, mình cũng có thể kiếm tiền. Ngoại trừ tiểu đệ đi học, ước chừng dù cho học vài năm nữa Trương thị cũng sẽ không để hắn ra ngoài tìm việc làm, gia đình Dư Tùng cũng không có gánh nặng gì. Có điều chuyện tình cảm Dư Dung cũng không thể làm chủ, nàng chỉ có thể xem hai người này sau này thế nào rồi mới nói với Trương thị.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây