Ông chủ Sa đã quay về trước, Dư Tùng vẫn còn chưa về. Ông chủ Sa bèn tới tiểu viện của nhà họ Dư nói với vợ chồng ông ba Dư: “Ông chủ Dư nói muốn tới Lâm An dạo quanh thêm một chút, để ta quay về trước. Hàng hóa của ta cũng chưa gửi đi được, cho nên đành về trước.”
Ông ba Dư khách khí nói: “Đa tạ lão huynh đến thông báo trước. Nó cũng đã lớn rồi, chúng ta không lo lắng cho nó nữa. Huynh đường xa mệt mỏi đến đây, vẫn nên về nhà nghỉ ngơi trước đi!”
Ông chủ Sa lại nói vài câu khách khí rồi mới về nhà. Trương thị bèn nói: “Đại nhi tử nhà ông ta bị thương, cũng vô dụng, nói muốn tìm một người nơi khác đến nhà làm con rể, không biết tìm thế nào rồi?” Cửa tiệm nhà Trương thị sáng sớm rất náo nhiệt, đặc biệt Trương thị lại buôn bán ở ngã tư, các thể loại tin tức đều rất nhanh nhạy.
Nhớ đến khuôn mặt giả vờ mỉm cười kia của Sa tiểu thư, bà lại không thấy Sa tiểu thư là một người hiền lành. Mà chuyện Trương thị mua ruộng, bà làm rất bí mật. Sau khi bà đã mua được ruộng, mọi người mới biết, nhưng đất ruộng để cho ai thuê lại trở thành vấn đề. Dựa vào quan hệ thân thích xa gần, đưa ruộng cho người trong nhà là tốt nhất, nhưng mấy chi nhà họ Dư trước nay không hòa thuận, hơn nữa giữa các anh em cũng kiêng kị chuyện xích mích tài sản nhất.
Ông ba Dư nói: “Để cho đám nhị ca cũng được, nhưng nghe nói bây giờ nhà bọn họ đang nuôi vịt, e là không còn sức lực mà làm ruộng nữa. Không bằng đưa cho huynh đệ nhà họ Uông, bà thấy thế nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây