Thấy Dư Dung gật đầu, hắn lại nói: “Thật sự là quá ngon. Dung tỷ, bộ quần áo tỷ làm đều đã bán hết rồi, tỷ rảnh rỗi thì làm thêm mấy bộ nữa nhế.”
Dư Dung cười nói: “Đệ không biết bây giờ ta đang nhận đơn hàng của Ngô tiểu thư sao, có thời gian thì ta làm nhé. Ngày mai ta đi chợ, đệ thích ăn cái gì thì nói với ta, ngày mai ta mua cho đệ. Với lại, nương ta cũng nói rồi, buổi sáng khi tới tiệm thì ăn gì rồi hãy tới, không thì làm sao mà chịu được.”
“Dung tỷ, móng heo hầm lần trước tỷ làm rất ngon nha, lúc nào có thời gian thì làm cho đệ nhé.” Tiểu Ngư tươi cười rạng rỡ.
Dư Dung gật đầu đáp ứng, lại nhìn vào bánh xà phòng thơm ngày hôm qua Dư Quyên đưa tới, bèn hỏi: “Đồ của nàng ta không có ai hỏi à?”
Tiểu Ngư cười phì ra: “Dung tỷ à, không phải tỷ không biết, những người dùng xà phòng thơm chính là những gia đình lớn kia. Những nhà đình nhỏ như chúng ta tới đậu tắm còn chẳng dùng nữa ấy chứ. Xà phòng thơm mà những gia đình lớn dùng là loại của các cửa hiệu lâu đời giống như phường Thải Điệp. Cái nàng ta làm bán lại đắt nữa, người hỏi thì có nhưng vừa nhìn là biết giá tiền và chất liệu là không mua nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây