Cuộc Sống Của Nữ Phụ Trong Truyện Điền Văn

Chương 62:

Chương Trước Chương Tiếp

Hắn chỉ có bốn năm lượng bạc, nhưng những khổ cực vất vả người ngoài làm sao biết. Đối với kinh doanh buôn bán, tuyển thợ thế nào, bày hàng hóa thế nào, hắn đều làm lưu loát rành mạch.

Dư Tùng muốn làm nghề mộc, cho nên mua ít gỗ về tự làm. Dư Dung lại nhuộm vải, sau đó cắt may thành quần áo, bởi vì Dư Tùng hứa sẽ có nơi nhỏ chuyên để treo bán quần áo. Cửa hàng sửa sang chưa tới một tháng đã bày hàng la liệt rồi. Dư Dung mô phỏng theo bố cục hiện đại, sắp xếp hàng hóa ở các khu vực khác nhau, quầy hàng thì đặt ở phía trước.

Như quần áo, hoa cài đầu, những thứ này trong phạm vi của Dư Dung. Dư Tùng thấy em gái vui vẻ như vậy, cũng không ngăn cản nàng. Hắn lại nói với nàng: “Ta tìm một tiểu nhị, mua từ huyện Hồ Dương về, ký văn tự bán đứt, lớn hơn Tiểu Thụ một tuổi. Muội gọi hắn là Tiểu Ngư là được. Sau này để hắn ở trong cửa hàng, muội đi nói với nương, mang chăn đệm qua đây.”

Đang yên đang lành sao lại tới huyện Hồ Dương mua người về? Nhưng Dư Tùng không nói, Dư Dung cũng không hỏi nhiều.

Dư Dung nhìn thằng bé, ngoắc ngoắc tay: “Mau tới đây, đi theo ta về nhà.” Thằng nhóc này hình như trải qua sự đời, nghe nói là nô tịch, còn là hạ nhân trong gia đình quyền cao chức trọng. Nhưng nhà này xui xẻo, tất cả mọi người trong nhà đều bị đem đi bán, huống chi là thằng nhóc như vậy. Tuy nhìn thằng nhóc gầy yếu nhưng hai mắt lấp lánh. Dư Dung lại nói: “Đệ có đói bụng không? Buổi trưa nhà ta còn lại ít cơm, đệ đi theo ta về nhà cùng nhau ăn!”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 15%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)