Ngô lão gia tức giận mở hội nghị dòng họ, mời người dạy dỗ. Lâm thị và Ngô Thông nói mấy câu lại không dám đối nghịch với trong tộc, núp ở nhà ngày ngày chửi bới Ngô Tương.
Con riêng của Ngô Khôn đã có thể tự mình gánh vác một phía, Tiền thị vẫn thích mặc quần áo hoa lệ như vậy, chỉ là bởi vì Ngô Lưu Thị qua đời mới mặc mộc mạc đi một chút. Mấy năm trước Chung thị cũng qua đời rồi, nghe nói sức khỏe của nhị lão gia cũng không được tốt cho nên về cơ bản Ngô Khôn có thể không ra ngoài thì sẽ không ra ngoài chỉ ở nhà hầu hạ nhị lão gia.
Ngô Khôn còn đặc biệt hỏi Ngô Vinh: “Hắn nói muốn chọn chồng cho Đại Ngọc, cũng không biết đứa con rể kia như thế nào? Ta và tẩu tử muội cũng lớn tuổi rồi không chịu được sự xóc nảy của xe ngựa nên cũng không đến.”
Đậu Khấu biết nhiều hơn một chút bởi vì sau khi Dư Dung đi Hồ Quảng, về cơ bản giao hết giao thiệp quan hệ thân thích cho nàng, nàng lại là một người nhiệt tình, người khác đều thích tìm nàng. Đậu Khấu cười nói: “Cô gia là một người thành thật hơn nữa Đại Ngọc sinh được hai người con trai bây giờ tứ thúc giúp đỡ mở lớp vỡ lòng, người trong nhà đều nói là nhân tài học tập nhị bá yên tâm đi.”
Lúc này Ngô Khôn mới yên tâm, dù sao đoạt con trai ruột của đệ đệ, không phải là hắn ta không thấy hổ thẹn, biết được con cháu của đệ đệ bây giờ sống không tệ vậy thì được rồi. Mấy huynh đệ cùng nhau trông coi sau này nhà họ Ngô nhất định sẽ phát triển.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây