Hơn nữa Dư Dung ngày càng khách khí với Đậu Khấu Ngô Tương cũng nhìn ra được, nếu như lúc trước hắn không nói với Dư Dung chọn Đậu Khấu mà để Dư Dung tự chọn con dâu nói không chừng sẽ không như bây giờ.
“Nàng nói đúng. Haizzz, hai chúng ta sống với nhau là được rồi, con cháu có phúc của con cháu.” Ngô Tương rất có lòng tin với Kính Thiên bởi vì Kính Thiên là đứa con vợ chồng bọn họ tự mình chăm sóc trưởng thành sẽ không làm con trai người khác. Con người chung quy vẫn có sự ích kỷ, con trai và huynh đệ tất nhiên hắn sẽ chọn con trai của mình.
Hai vợ chồng cũng chỉ cảm thán một chút rồi Ngô Tương qua ngoài làm việc, A Mộc vừa vào đã nhìn thấy Dư Dung đang sắp xếp người hầu làm việc. Bé ngoan ngoãn đứng ở một bên nhìn Dư Dung sắp xếp xong mới đứng trước mặt Dư Dung nói: “Dung Dung, bá bá nói có khả năng con phải về kinh thành có phải không?”
...
“Đợi A Mộc lớn rồi chắc chắn phải rời khỏi ta và bá bá của con, còn bây giờ A Mộc còn nhỏ cho nên bá bá và ta đều phải chăm sóc con. Nếu như thật sự về kinh thành cha con cũng sẽ nhớ A Mộc, như vậy thì A Mộc có thể có hai nhà. Hôm nay muốn ở với Dung Dung thì đến nhà ta, ngày mai muốn ở với cha thì đi chỗ cha con.” Dư Dung cười nói, nàng nói như vậy cũng vì Ngô Tương có khả năng bị điều về kinh thành hơn nữa cũng là chuyện tốt với A Mộc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây