Lúc này Dư Dung mới miễn cưỡng đồng ý, sau khi hai người nàng và A Mộc đi ngủ. Vừa nãy A Mộc còn đang nói chuyện giây sau đã ngủ rồi, nhóc con ngủ rất nhanh, nhưng buổi sáng không dậy nổi. Sáng sớm Dư Dung đã gọi bé dậy, bé còn giở trò lấy chăn che kín đầu.
“A Mộc, con xem Kính Đình ca ca mang cái gì đến cho con này? A, hình như là mặt nạ khỉ, ơ, đây là chong chóng.” Dư Dung dỗ nửa ngày trong chăn vẫn không có lên tiếng, Dư Dung nhẹ nhàng vén chăn lên vậy mà đứa trẻ này lại ngủ mất.
Dư Dung tự mình giúp bé mặc quần áo, để Phương Thảo rửa mặt súc miệng cho bé, đợi bé tỉnh dậy đã ở trên xe ngựa rồi. Kính Đình đã bắt đầu đọc nhẩm rồi thấy bé tỉnh vội vàng nói: “Trên xe còn có điểm tâm, đệ ăn một chút, lát nữa phải lên lớp rồi đừng để bị người khác vượt qua.”
...
Mất tròn ba tháng mới bắt được tên đầu lĩnh buôn muối, không ngờ người này lại rất trẻ, hơn nữa còn là người Dư Dung quen chính là Tô Gia Thành con riêng của Dư Bội. Dư Dung suy nghĩ trái lại có chút ấn tượng, mấy năm trước nhà họ Tô chuyển đến Hồ Quảng khi đó Tuyên thị tham gia hôn lễ của Kính Thiên còn nói qua một lần. Dư Bội sinh được hai người con trai còn dẫn theo bà cụ Dư cùng nhau chuyển đến Hồ Quảng, chuyện này lại liên lụy đến vụ án mạng khác chính là vụ Tô Gia Thành giết nương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây