Giống như việc có thể bỏ ra khoản tiền lớn để mời cô giáo về dạy cho Đại Ngọc, còn đối với thứ nữ của Tập Nhân thì lại hoàn toàn mặc kệ, còn sợ đứa bé kia đoạt hết nổi bật của Đại Ngọc.
Mấy năm nay, hắn ta vẫn luôn để Tập Nhân uống canh tránh thai, tuyệt đối không thể nói là rất chiều Tập Nhân được. Hơn nữa Tập Nhân còn là người đến thở mạnh cũng không dám thì lấy đâu ra lá gan để hô to gọi nhỏ với vợ cả được, chắc chắn là Dư Quyên đang nói dối.
“Dung tỷ, tỷ...” Nàng ta còn muốn nói nàng ta và Dư Dung là tỷ muội nhưng Dư Dung lại toàn giúp đỡ Ngô Vinh, điều này thật khiến người khác nghi ngờ về mối quan hệ của hai người này. Lần trước nàng ta ngẫu nhiên nghe được Tiền thị nói là trước kia vốn định làm mai mối cho Ngô Vinh với Dư Dung, không ngờ lại bị Ngô Tương nhanh chân đến trước.
Nhưng hiện tại nàng ta có tầm nhìn hạn hẹp, nghi thần nghi quỷ khiến Dư Dung cảm thấy một Dư Quyên như vậy hoàn toàn chẳng ra làm sao cả, sống cũng quá khổ. Còn không thản nhiên bằng một số người cổ đại, giống như Tiền thị, Ngô Khôn có nhiều thông phòng, tiểu thiếp như vậy mà Tiền thị vẫn sống thoải mái vui vẻ. Nếu nói người hiện đại theo đuổi tình cảm trung thành thì nàng ta cũng là tự đồng ý cho chồng cưới thiếp, bây giờ nhìn thấy Tập Nhân lại không thoải mái. Chỉ sợ Tập Nhân nhát gan vẫn không biết nàng ta chính là cái gai trong mắt Dư Quyên.
“Quyên Nhi, muội đi về đi, Văn Cường sức khỏe kém, đi đường cẩn thận.” Dư Dung nói một câu đuổi nàng ta. Có lẽ từ nay về sau Dư Quyên vẫn sẽ cứ như vậy. Tự hạn chế mình trong nhà, cả ngày chỉ biết nghi thần nghi quỷ, tính toán chi li, tràn đầy mâu thuẫn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây