Con gái à, con không giống nương. Cả đời nương chỉ sống ở Tây Bắc thôi, nhưng sau này con là phu nhân nhà người ta rồi, từ lời nói tới hành vi cử chỉ đều phải cẩn thận, thận trọng.”
Bà ta bị lưu đày. Mặc dù nói gả cho Trần thiên hộ không hối hận nhưng cuối cùng vẫn khó lòng buông bỏ. Con gái đã khổ sở đủ rồi, khó khăn lắm việc hôn nhân mới thuận lợi như thế, nên bà ta ôm hy vọng rất lớn, hy vọng con gái có thể sống ngày càng tốt hơn. Không cần giống như bà ta, vì chiến tranh mà hai con trai đều bị chết, tới cả con gái mới mười tuổi cũng bị ép lên chiến trường.
Trần Anh Nhi dựa đầu vào vai bà ta: “Con biết rồi nương ạ.”
Hoàng thượng ban hôn nên nhà họ Đỗ tổ chức hôn lễ này cực kì to. Mấy ngày này, người làm huynh đệ như Kính Thiên cũng tới hỗ trợ, nhất là hắn cũng quen biết với nhà họ Trần. Võ tướng thuộc hạ của Trần Anh Nhi có rất nhiều, rất nhiều người tự động tới đây để tiếp thêm dũng khí cho Trần Anh Nhi, tân nương tử bình thường đều do người ta đỡ đi. Trần phu nhân cũng sợ xảy ra chuyện gì nên bảo người trông coi Trần Anh Nhi. Nhưng Trần Anh Nhi vừa nhìn thấy đám tướng sĩ nhớ lại những chuyện cũ và sự yêu quý của họ đối với mình nên nói vài câu cách khăn cô dâu.
“Các huynh đệ, uống rượu đi, sau này mọi người luyện võ cho tốt để bảo vệ tổ quốc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây