Viên thị tức giận bất bình không thôi, còn gọi Ngô Đạt tới nói: “Chuyện của Liễn Nhi, con đừng quyết định sớm như thế, đợi thằng bé có công danh rồi lấy sau.”
Nhiều năm như thế, Ngô Đạt đã nhìn ra rồi. Bây giờ hắn là Huyện thừa của huyện Hồ Dương, nếu không có gì ngoài ý muốn thì nhiều năm sau vẫn là Huyện thừa huyện Hồ Dương, vừa nhìn đã biết được ngày sau rồi. Sự nhu nhược, nhát gan, yếu đuối của hắn ta đã khiến hắn ta lùi bước nhưng con trai đọc sách thông minh là nhân tài có thể đào tạo được, hắn ta không muốn con trai cũng giống như mình.
“Thằng bé còn nhỏ, con không sắp xếp gì cả, bây giờ tiền đồ là quan trọng nhất.” Lấy vợ thì phải lấy hiền thê mới quan trọng. Tính cách của Tô thị lúc mới vào cửa đã hơi thấy được manh mối rồi, nhưng lúc đó hắn ta một lòng đọc sách, cũng chưa từng bàn bạc thảo luận chuyện gì với Tô thị nên Tô thị càng đi càng lệch lạc. Hơn nữa nương hắn lúc nào cũng bao bọc, giúp đỡ hắn hết thảy, dẫn tới hắn không quyết đoán được như Ngô Tương. Những điều này, hắn tuyệt đối không muốn nhìn thấy trên người con trai của mình.
Lúc trước Viên thị bôn ba ở bên ngoài, sau khi trở về cũng không chăm sóc bảo dưỡng tốt cơ thể, bây giờ người ngợm xương cốt cũng không được bằng như lúc trước nữa, bà ta còn bắt đầu hút thuốc lào. Ngô Đạt chán ghét chau mày khịt mũi một cái, khuyên Viên thị: “Nương, nương hút ít thôi.”
“Không sao, không phải nương chỉ hút có một chút thôi à? Cha con bây giờ không về nhà, nếu không thì nương cũng không ra ngoài.” Viên thị cũng muốn chứng nào tật nấy kiếm tiền như lúc trước, nhưng Ngô Đạt hoàn toàn không đồng ý. Thế nên bà ta chả có việc gì làm. Ngô tam lão gia bây giờ mua hai nha hoàn mới, vui chơi quên trời đất, tuổi tác ông ta nhiều rồi nên muốn hưởng thụ một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây