Cả mặt Dư Dung đều đỏ bừng, vả lại toàn thân toàn mồ hôi. Thấy có đàn ông khác đến, nàng trốn vào trong phòng với Tiêu Thị. Giang Du Lâm khó hiểu liếc nhìn Dư Dung, hắn chỉ ngưỡng mộ người cưới được Dung tỷ, vĩnh viễn có thể ấm áp như vậy.
“Không phải gặp nhau trên quan trường, Ngô đại nhân không cần khách khí như vậy.” Giang Du Lâm tiến lên phía trước đỡ Ngô Tương dậy, Ngô Tương cũng đứng dậy ngay lập tức. Hắn lại nói: “Dịch Nhiên bảo muốn đến đây chơi, vì vậy ta đưa nó đến.”
Ngô Tương bèn nói: “Giang đại nhân có muốn tham gia cùng không, chúng ta chơi một trận.” Ngô Tương cũng không phải người thận trọng dè dặt. Thấy mắt Giang Du Lâm sáng lên, hắn biết người đàn ông này có lẽ quả thật không có nam hoan nữ ái gì đối với Dư Dung, nhưng chắc chắn có chút tình cảm không rõ ràng với nàng. Xuất thân của Ngô Tương thấp hơn hắn, nhưng các khía cạnh khác không thua kém gì hắn.
“Được thôi!” Giang Du Lâm nheo mắt, không chút do dự đồng ý.
Hôm nay Giang Du Lâm mặc một chiếc áo choàng màu đỏ, Ngô Tương lại mặc màu đen. Hai người bọn họ tới lui, vậy mà không lấy được phần thắng nào từ đối phương. Hai người dừng lại. Lúc này Lục Dịch Nhiên và huynh đệ Kính Thiên mới cướp được quả cầu mây cùng nhau chơi. Kính Du còn hỏi: “Thân thủ cô phụ ngươi cũng được đấy! Cha ta đá cầu mây rất giỏi, không ngờ cô phụ ngươi cũng lợi như vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây