Điều quan trọng nhất là Dư Dung còn là người rất mộc mạc giản dị, rất đáng để nàng ta làm bạn.
Rượu quá ba tuần, Vệ Xung còn muốn rót rượu nhưng lại bị Ngô Tương ngăn lại: “Đệ cũng chỉ có một ngày nghỉ thôi, uống say quá cũng không tốt, tắm rửa ở nhà ta trước đi rồi về sau. Chỗ ta có quần áo mới mà tẩu tử đệ làm, còn chưa mặc lần nào, đệ mặc đi rồi hãy về.”
Lần đầu tiên Vân Khê quận chúa nhìn thấy Ngô Tương, chỉ cảm thấy quả thật là tướng mạo của hắn rất đẹp mà cũng là người tốt. Hơn nữa, có thể nhìn ra được Ngô Tương là thành tâm thật ý thế nên nàng cũng phụ họa ở bên cạnh: “Lão gia, chàng làm theo lời Ngô đại nhân nói đi.”
Vệ Xung và Vân Khê quận chúa quyết định ở lại một đêm, ngày mai rồi về sau vì hai nhà qua lại thân thiết. Vệ Đậu Khấu còn ăn thêm một bữa khuya. Niên Hoa không vui vẻ cho lắm, cô bé âm thầm oán trách với Vân Khê quận chúa: “Nương, giường nhà họ ngủ không thoải mái gì cả.”
Vân Khê quận chúa liếc nhìn cô bé một cái: “Sao mà con lắm chuyện thế, ta thấy tỷ con có sao đâu.” Con gái út không giống nàng, cũng không giống Vệ Xung, cực kỳ mỏng manh yếu ớt. Mặc dù che giấu rất tốt nhưng Vân Khê quận chúa vẫn biết con gái này quả thật không hợp, lạc quẻ với người nhà họ, mà càng giống loại người như vương phi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây