“Lần trước ta tới nhà cô cô chơi, nương ta còn ủ rượu trái cây, đáng tiếc chỉ cho ta nếm có một ngụm.”
Lục Dịch Nhiên ngưỡng mộ nói: “Thật sự tuyệt vời.” Nương của bé từ trước tới giờ chưa từng xuống bếp, mỗi ngày chỉ có ngâm thơ đối văn với cha bé.
Lúc nghe thấy tên Lục Dịch Nhiên từ miệng Kính Du thì Lục Dịch Nhiên đã trở thành bạn tốt của Kính Du rồi. Dư Dung phì cười, con nít thật sự đơn giản mà ngược lại nàng suy nghĩ quá nhiều. Đồng thời Kính Du còn đề nghị muốn mời Lục Dịch Nhiên tới chơi. Dư Dung khó xử nói: “Nhưng cha con muốn đi đạp thanh cùng nương rồi, làm thế nào được?”
Vì Ngô Tương vẫn luôn bận rộn, rất ít thời gian ở nhà, không dễ dàng mới được nghỉ ngơi nên quyết định đưa vợ con ra ngoài đi đạp thanh, để thuận tiện thúc đẩy tình cảm gia đình. Bờ hồ nơi lân cận nơi Ngô lão gia thường hay tới câu cá đã được Ngô lão gia mua lại rồi, mặc dù nhỏ nhưng ở một đêm cũng không sao. Dư Dung chắc chắn muốn đi cùng chồng rồi.
Kính Du làm nũng: “Thế chúng ta đưa Lục Dịch Nhiên cùng đi đi, dù sao cần câu cá ở chỗ gia gia nhiều như thế. Con và Lục Dịch Nhiên còn có thể thi câu cá với nhau nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây