Quý Song Nhi cũng lấy tiền lì xì cho Kính Du, Kính Du hành lễ cảm ơn. Dư Dung nói với Kính Du: “Con dẫn tỷ tỷ ra ngoài chơi đi.” Lý Xảo Thư rất có dáng vẻ của tỷ tỷ ra ngoài chơi với Kính Du. Quý Song Nhi vui mừng nói: “Đứa nhỏ này của muội được dạy thật tốt, không thể tưởng tượng được muội sẽ có phúc như vậy.”
Trước đây nàng ta rất rộng lượng, không hề đố kị với Dư Dung. Năm đó tham gia tiệc hoa của nhà họ Chung đều do nàng ta dẫn Dư Dung đến, nhưng bây giờ Dư Dung đã nhảy lên làm phu nhân nhà quan, ngay cả nương khi đó coi thường Dư Dung cũng hận không thể tiến lên nịnh bợ. Nhưng người ta có tốt thế nào đi nữa thì cũng là của người ta, nàng ta lại không phải là Quý Hoàng thị, lúc nào cũng ghen ghét người khác. Nàng ta thật lòng vui cho Dư Dung.
“Có phúc cái gì chứ, những nơi chúng ta đi đều hoang vu hẻo lánh, nói ra không sợ tỷ tỷ chê cười, ở đó kém hơn Hồ Dương của chúng ta nhiều.” Dư Dung nói.
Quý Song Nhi xua tay: “Không nói chuyện này nữa muội cũng cực khổ rồi, lần này ta đến cũng là có chuyện muốn nói với muội.”
“Chuyện gì?” Dư Dung kinh ngạc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây