Thu Đồng nghe nói chuyện hết thời hạn để tang, Tập Nhân không cần uống canh tránh thai, lại thấy Tiền thị thường ban thưởng cho Tập Nhân thì thấy thú vị bèn báo cho Dư Dung nghe. Dư Dung lắc đầu: “Nếu là ta, ngay cả khả năng này ta cũng sẽ không đồng ý.” Lại nói vợ chồng Ngô Khôn: “Lại chọn rể thì làm sao, chỉ cần Xuyến Nương nắm chắc được người này, sinh được đứa cháu ngoại nữa cũng là người nhà họ Ngô. Huống hồ nhị bá còn trẻ, quả thực không cần phải thế.”
“Phu nhân thì ra người nghĩ như vậy, nô tì còn cho rằng người...” Thu Đồng cũng cực kỳ kinh ngạc với suy nghĩ của Dư Dung.
Dư Dung cười nói: “Ngươi cho rằng ta gặp phải chuyện này chắc chắn sẽ hy sinh người khác phải không? Nhưng con gái không nhất định phải kém hơn con trai. Hơn nữa biện pháp khác nhau, nếu ta chỉ có một con gái sẽ càng chăm chú chọn con rể tốt. Sau khi lập nữ hộ, nếu như con gái sinh được con trai chẳng phải là chuyện tốt sao.” Hơn nữa, vợ chồng Ngô Khôn coi toàn bộ đồ vật trong nhà thành tài sản của chi thứ hai, lúc này chỉ là Ngô Tương không so đo mà thôi.
“Còn nữa, ta cũng không nói là ta làm tốt hơn Dư Quyên bao nhiêu. Chỉ là tình cảm phu thê mới là gốc rễ lập thân của phụ nữ. Đến lúc đó thật sự đưa con trai của Tập Nhân cho phu thê Ngô Khôn, bên ngoài nàng ta sẽ cảm động đến rơi nước mắt nhưng trong lòng nghĩ như nào thì không biết được. Dù sao có người phụ nữ nào nỡ đưa con trai của mình cho người khác chứ?” Dư Dung nhíu mày. Cho dù trong nhà Ngô Khôn có tiền nhưng đừng quên Ngô Khôn có một người con gái. Đến lúc đó phần lớn của hồi môn đến nhà mẹ đẻ, đứa trẻ được nhận làm con thừa tự này có thể có được bao nhiêu.
Thấy Thu Đồng nghe đến ngẩn ngơ, Dư Dung xua tay: “Không nói chuyện này nữa, lát nữa ca ca ta sẽ đến đón ta về. Ngươi đi xem xem còn có cái gì chưa thu dọn không.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây