Vốn dĩ lúc trước ông ta cũng cho là như thế, mãi tới khi gặp đại tiểu thư nhà họ Lưu, khí chất cao quý, xuất khẩu thành thơ, không a dua nịnh hót, không hề giống với bất cứ ai mà ông ta đã từng gặp. Ông ta cũng biết Ngô Lưu thị gả cho ông ta thật sự là tủi thân cho bà ta rồi. Thế nên ông ta dốc hết sức mình để đối xử với bà ta cho thật tốt, mãi tới cuối cùng ông ta cũng vẫn muốn bảo toàn cho bà ta.
“Cha, cha biết rồi à?” Ngô Tương thật không tin được.
Ngô lão gia gật đầu. Chi thứ hai vẫn quen thói thích ẩn núp xem chuyện cười. Chuyện này được người của chi thứ hai tiết lộ ra, nhưng đáng tiếc chi thứ hai bây giờ kiêng kỵ Ngô Tương mà Ngô Vinh lại là thuộc hạ của Ngô Tương. Trong chốc lát, bọn họ thấy không vui nhưng cũng không muốn truyền chuyện này ra ngoài. Dù sao thì có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, bây giờ nhà họ Ngô sống tốt như thế cũng vì có quan hệ với Ngô Tương làm quan. Người trong nhà đều hy vọng Ngô Tương có thể phát đạt nên sẽ không để hắn rơi xuống.
Ngô lão gia nước mắt giàn giụa: “Tương Nhi, coi như cha xin con.”
Ngô Tương giống như rơi vào hầm băng. Cho dù Ngô lão thái thái là người chỉ coi trọng tiền tài, chỉ coi trọng lợi ích nhưng mẹ đẻ mình bị người ta hại chết như thế mà lại còn nghĩ cách để bảo vệ thê tử nữa, thật sự khiến người ta thấy quá điên cuồng phát rồ rồi. Hắn dùng chút lý trí còn lại nói: “Cha, con đáp ứng với cha sẽ không làm to chuyện, nhưng cha cũng phải đồng ý với con nhất định phải trông coi nương cho cẩn thận.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây