Lý phu nhân đã ngồi ở vị trí này rồi, không cần người nịnh hót, ngược lại thấy Dư Dung nói chuyện tự nhiên hào phóng, thật cũng sinh vài phần hảo cảm. Nàng ta lại nói với người hầu: “Các nàng đường xa mà đến, ngươi đi chuẩn bị nơi ở trước, chờ muộn rồi, ta chuẩn bị xong yến hội lại mời Ngô phu nhân đến đây.”
Nhà họ Lý rất cẩn thận, sắp xếp cho Dư Dung ở nơi rất u tĩnh, người hầu hạ đều rất quy củ. Dư Dung cũng không nhỏ nhen, nàng phát cho người hầu nhà họ Lý mỗi người một cái túi tiền hoặc trực tiếp bảo Thu Đồng cho tiền thưởng. Bất luận là người hầu ở đâu, đã cho tiền thưởng thì dưới tình huống không có tranh chấp lợi ích đều sẽ dễ nói chuyện hơn.
Chờ người hầu của nhà họ Lý đều đi ra ngoài, Dư Dung mới nói với Kính Thiên: “Đồ ăn nơi này, con ăn có quen không?” Không phải nói đồ ăn của nhà họ Lý không ngon, chỉ là thói quen của một người rất khó thay đổi.
Quả nhiên Kính Thiên lắc đầu: “Món ăn rất là tinh xảo, nhưng bên này đồ ăn gì đó rất mặn cay, hơn nữa rất chuộng mì phở. Con ăn không quen lắm, nhưng con có thể thích ứng được ạ.”
“Không cần miễn cưỡng chính mình, nương nói với cha con rồi, trước lễ Trung thu sẽ cho cậu con đến đón con về nhà, cho nên con không cần lo lắng.” Dư Dung thấy con mình hiểu chuyện như vậy, chỉ cảm thấy trong lòng ê ẩm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây