“Con cái con nhóc này, nào có nữ tử nào như con chứ.”
Dư Dung nói lòng vòng: “Sẽ luôn có người thích Anh Nhi của chúng ta như thế này, Anh Nhi xinh đẹp như thế. Ta còn rất yêu thích đây này.” Thật ra Dư Dung nói câu này chỉ để an ủi Trần phu nhân một chút.
Nhưng không ngờ Trần phu nhân thật sự từng nghĩ tới tính khả thi của chuyện này. Con gái của nàng ta lớn hơn con trai của Ngô tri huyện tầm hai ba tuổi, đúng với câu nói gái hơn hai, trai hơn một rồi ư. Hai nhà cũng tính là môn đăng hộ đối, hơn nữa Ngô Tương là người có năng lực lại có xuất thân từ khoa cử, mà Dư thị cũng lương thiện như thế này cũng tốt.
Hơn nữa Kính Thiên thật sự giống y hệt Ngô Tương, đúng là một mĩ nam tử thập toàn thập mỹ. Trần phu nhân càng nghĩ càng động lòng. Vì thế nói với Trần Anh Nhi: “Ta dạy con thêu thùa ở nhà trước, sau này tới bên Ngô thẩm thẩm của con nhiều vào. Cô nương gia thì phải biết chút tay nghề mới được.”
Mặc dù Trần Anh Nhi rất thích nhà họ Ngô, vì cô bé thấy vị phu nhân tri huyện này nhìn rất dễ dàng thân cận, hơn nữa cũng rất tốt. Quan trọng là mỗi lần cô bé tới đều có thể ăn được những thứ điểm tâm ngon ngọt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây