Nhưng bây giờ hắn cưới Dư Dung, còn có hai đứa con dễ thương, thực sự quá hạnh phúc. Lúc nhỏ không có ai chơi cùng hắn như thế này, con trai hạnh phúc hơn hắn nhiều, quá may mắn, có một người mẹ như Dư Dung.
Buổi tối cả nhà tụ họp lại cùng nhau ngắm trăng, Dư Dung biết chồng mình là một người giỏi ăn nói, vì vậy yêu cầu: “Chàng kể cho mẹ con ta một câu chuyện liên quan đến trăng đi!”
Ngô Tương vốn là người từng viết thoại bản, hạ bút thành văn: “Chuyện kể rằng, ngày xưa có một người tên Nguyệt Sinh, sinh vào đêm trong tròn, từ nhỏ đã hiền lành thật thà. Người ta bảo hắn đi về phía đông, hắn liền đi về phía đông, người ta bảo hắn đi về phía tây, hắn liền đi về phía tây. Sau này cha mẹ hắn đưa hắn đến trường học, luôn muốn hắn đọc sách để lĩnh hội, không thể suốt ngày mặc người khác chi phối được. Nguyệt Sinh vào trường học, từ ban đầu người khác đã sai khiến hắn làm việc, hắn lập tức làm, càng học càng kém, cuối cùng Nguyệt Lương nương nương trên trời báo mộng...”
Ngô Tương còn cố ý dừng ở đoạn này, Kính Thiên hối thúc nói: “Cha, Nguyệt Lương nương nương báo mộng nói cái gì?”
“Nguyệt Lương nương nương nói, từ hôm nay trở đi ngươi học của ngươi, người khác bảo ngươi làm gì, ngươi đều không được làm. Nếu ngươi không đáp ứng, ta sẽ bắt ngươi lên mặt trăng làm bạn với Ngô Cương...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây