Ngô Tương biết rõ một điều, đối đãi với dân chúng nhất định phải khiêm nhường, có thái độ khiêm tốn.
Quả nhiên Hà thúc và Hà thẩm mồm thì từ chối, nhưng vẫn rất vui: “Đa tạ Thái gia và phu nhân.”
Ngô Vinh khốn khổ bị để lại. Sáng sớm ngày thứ hai Dư Dung và Ngô Tương đã rời đi. Hà Bình Nhi thẫn thờ trước chiếc xe ngựa, cho đến khi không nhìn thấy bóng dáng của chiếc xe ngựa nữa mới hồn bay phách lạc rời đi.
Ngô Tuyết cho Kính Du uống một bát sữa. Ai biết được tiểu tử này lại không uống, đói lắm thì mới uống vài ngụm xong lại vừa khóc vừa quấy. Dư Quyên cũng hết cách, nàng ta nói: “Bây giờ ta định vài tháng nữa sẽ cho nó cai sữa, nếu không trực tiếp cho ngừng bú sữa là xong.”
Dư Quyên đến từ thời hiện đại, nhiều bà mẹ của thời trước vì đi làm, năm tháng tuổi đã cho cai sữa, vì vậy Dư Quyên không để tâm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây