Vương Tuyết nhìn Kính Thiên ngoan ngoãn ngồi ở một bên ăn cơm nghe bọn họ nói chuyện, quả thực rất yêu thích trong lòng: “Dung tỷ, muội bảo Tử Khải lần này mang mật ong đến, tiện cho Thiên Nhi ăn, thứ này có thể nhuận phổi lại tốt cho gan.”
Hiệu quả của thứ này có thể như vậy sao? Dư Dung khó hiểu, nhưng nàng vẫn cảm ơn ý tốt của Vương Tuyết: “Muội đấy, nên nghỉ ngơi cho tốt vài ngày đi, đi đến đây mất nhiều ngày như vậy, không mệt sao?”
Dư Quyên ăn cơm xong để Uyên Ương bế con rồi rời đi. Vương Tuyết thì ở lại nói với Dư Dung: “Dung tỷ, nghe nói mẹ chồng nhà tỷ đi xuất gia rồi, nhị phu nhân luôn cùng đại phu nhân xuất gia. Lần trước tam bá mẫu đến thăm nhà thông gia, đại phu nhân cũng không biết bị làm sao, nói xấu tỷ, bị tam bá mẫu mắng cho một trận.”
Ngô Lưu thị không cam lòng là điều chắc chắn. Trước đây bà ta còn ra vẻ ta đây, bây giờ lại càng ngày càng không ra thể thống gì rồi.
Dư Dung sợ Vương Tuyết lo lắng: “Không sao đâu, tỷ cách bà ấy xa như vậy, bà ấy không ảnh hưởng đến tỷ được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây