Nàng sẽ không quản những chuyện này. Thậm chí không hề hỏi han, chỉ dựa vào bản tính để nhận người. Những điều này, Ngô Tương đều biết, nhưng hắn không vui khi ánh mắt cái thằng nhóc kia nhìn Dư Dung rõ ràng sáng như sao ấy. Mặc dù không giống như tình cảm nam nữ nhưng người khác nhìn thê tử của hắn như thế thì hắn rất không vui rồi.
“Sau này nàng không được ra ngoài, lỡ như người yêu thương của ta bị người khác cướp đi thì làm sao?” Ngô Tương tức giận.
Dư Dung không nhịn được mà cười trong lòng hắn, dùng tay chỉ chỉ vào ngực hắn: “Không được ghen tuông, nghe chưa.” Rồi nghiêm mặt lại: “Nếu hắn đã tới tìm chàng thì chắc chắn là có việc, chàng nên làm gì thì cứ làm thôi, đừng vì liên quan tới ta mà khiến mọi người làm việc không tốt.”
Khuôn mặt trái xoan của nàng hồng nhuận lên, Ngô Tương hạ thấp người xuống hôn nàng một cái. Dư Dung giấu mặt đi, Ngô Tương lại tìm mặt nàng để hôn. Dư Dung không thể giấu được nữa mới khiến Ngô Tương trộm hương thành công, Ngô Tương vui vẻ cười hi hi mãi.
Luồng khí nghẹn trong lòng hắn đều tan đi hết rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây