Vốn dĩ chuyện này cũng không phải là chuyện ta nên quan tâm, nhưng phương thức quyền tiêu thụ là ta nhắc tới với tam ca lúc đó. Ta sợ là làm không tốt thì không phải là bị trách phạt lên người ta à?”
Uyên Ương có thông minh linh hoạt thế nào đi chăng nữa thì cũng chỉ là người hầu kẻ hạ mà thôi, lại có Quý Nhi là tổng quản, nàng ta không dám tùy tiện thăm dò. Thế nên nàng ta lắc đầu nói: “Nếu ngài muốn hỏi chút chuyện linh tinh trong nhà thì nô tì còn biết, còn nếu hỏi chuyện này thì nô tì sợ là nghe không hiểu ấy chứ.”
Dư Quyên cố ý cảm kích nói: “Là ta không phải, mau ngồi xuống ăn điểm tâm đi, ngươi có lòng là ta thấy đủ rồi. Phải rồi, gần đây tam ca có chuyện gì lớn không? Ngươi biết là ta có hỏi tứ gia ngươi thì tứ gia chắc chắn sẽ không nói, nhưng ta lo lắng.”
...
Uyên Ương suy nghĩ một lúc: “Thưa tứ phu nhân, mấy ngày trước vị Giang đại nhân kia tới thì ngài biết rồi, còn về phần những chuyện khác thì không có gì cả.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây