“Nhanh, ngươi bảo Quý Nhi chọn lựa đồ đạc xong rồi tìm người quen biết đưa đồ tới đi.” Tuyên thị vào cửa mấy năm mới sinh được một con gái. Trương thị trong tối ngoài sáng lúc nào cũng nóng ruột. Cho dù Dư Dung thấy vẫn ổn nhưng mỗi lần nhận được thư chị dâu gửi tới vẫn luôn thấy nàng ấy bị ưu thương quấn lấy, bây giờ thì tốt rồi, cuối cùng cũng viên mãn rồi.
Kính Thiên chạy về thỉnh an với Dư Dung. Gần đây bé nuôi hai con rùa nhỏ, thế nên có việc hay không có việc cũng đều chạy trong sân.
Trương ma ma cầm một tờ thiệp mời tới, là việc Khương tri châu sắp bãi nhiệm, nghe nói sắp điều một tri châu mới tới, thế nên mời các tri huyện tới để giải thích vấn đề. Không chừng những tri huyện làm tốt còn có thể được khen thưởng cũng nên, Dư Dung không dám chậm trễ nên tìm Ngô Tương nói tình hình với hắn. Ngô Tương nhìn Dư Dung, không lên tiếng.
Ngô Tương cầm thiệp mời, thay y phục xong rồi thấy Dư Dung chưa ngủ nên hôn nàng rồi mới đi.
Khương tri châu bảo dưỡng rất tốt, ít nhất nhìn trẻ tuổi hơn phu nhân của ông ta nhiều lắm. Ông ta rất đau đầu sao con gái này nhà mình lại cứng đầu như thế?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây