Ngô Tương xấu hổ nói: “Hôm qua nàng ta có cho người tới mời nhưng ta không đi, sau đó lúc ra ngoài thì lại đuổi theo đó, ta cũng không để ý tới nàng ta.”
Thời niên thiếu luôn có lúc anh hùng nghĩa khí, Ngô Tương cũng không ngoại lệ. Nhưng hắn cũng là người có lý trí không phát triển thêm gì cả, tuyệt nhiên từ chối không mang Khương tiểu thư đi. Nếu chuyện lúc trước hắn đã không muốn làm thì bây giờ cũng càng không muốn. Nhưng sau khi gặp lại sợ Khương tiểu thư gây chuyện bất lợi với Dư Dung, thế nên mới nói ra.
Đệ tử hàn môn giống như hắn, làm việc cẩn thận thận trọng, chỉ cần có chút bất lợi thì hắn sẽ suy nghĩ tính kế trước rồi mới hành động. Nấc thang lên trời, ai mà chẳng muốn trèo lên, dù Ngô Tương là người có dã tâm nhưng hắn không muốn dựa vào phụ nữ. Chưa kể hắn và Dư Dung tâm đầu ý hợp, những chuyện bỏ vợ cưới vợ khác hắn tuyệt đối sẽ không làm.
Dư Dung sờ sờ bụng, thở phào một hơi: “Ta nói làm sao nàng ta lại đối với ta như thế. Nhưng không sao cả, nếu chàng thật sự có hai lòng thì ta sẽ nuôi con sống một mình. Ta không phải là người khác, tướng công làm xằng làm bậy ở ngoài mà có thể nhịn được, ta không nhịn nổi đâu.”
Ngô Tương sờ bụng Dư Dung, nghiêm khắc nói: “Nàng ấy, dưỡng thai cho tốt, cho dù ta có chết cũng chỉ có nàng, không có người khác.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây