Cận ngày tham gia kỳ thi Hương, Ngô Tương không đi ra ngoài, mà mỗi ngày đều ở nhà luận đàm với Vệ Xung. Dư Dung đã chuẩn bị kỹ càng một ngày ba bữa cộng thêm cả bữa ăn khuya, việc thêu thùa thường ngày cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.
Trời cao không phụ người có lòng. Ngô Tương và Vệ Xung đều thi đỗ, Ngô Đạt cũng vậy. Đặc biệt là Vệ Xung, hắn ta đứng đầu kỳ thi Hương. Ngô Tương được xếp vào hàng giữa, còn Ngô Đạt xếp áp chót. Đương nhiên đối với Viên thị khổ cực như vậy cũng không uổng phí. Ngô Đạt bỏ công sức rất lớn, hắn ta vào lúc ba tuổi đã bắt đầu học nhận chữ đọc sách, thế giới của hắn ta ngoại trừ đọc sách ra thì chẳng còn phải bận tâm về bất kỳ chuyện gì.
Đỗ kỳ thi Hương, Ngô Đạt càng không dám thư giãn. Vệ Xung cũng không để ý đến chuyện bên ngoài. Dư Dung bảo hai người Quý Nhi và gã sai vặt của Vệ Xung đứng canh trước cửa, không để người không phận sự bước vào gây rối cho họ. Nơi này thoáng chốc có được hai người thi đậu, nên chủ nhà đặc biệt nói rằng muốn miễn tiền thuê nhà cho họ, còn muốn cho đồ. Dư Dung lại từ chối không nhận, nàng hiểu rõ chuyện của Ngô Tương đã thành thì không thể nhận những ân huệ nhỏ này.
Ngô Tương nghĩ thầm, bản thân mình quả nhiên không nhìn lầm nàng.
Đợi đến lúc tham gia thi Hội, Ngô Tương liều mạng một phen, cuối cùng cũng trúng. Vệ Xung còn giỏi hơn, trở thành Hội Nguyên. Lần này Vệ Xung đúng là nóng bỏng tay, hai tên sai vặt mà Dư Dung bảo canh cửa cũng không thể giữ nổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây