Dư Dung còn nghĩ bọn họ chuyển đi rồi cũng không biết ai sẽ chuyển tới nữa? Nhưng không ngờ buổi tối đã có người chuyển tới rồi, không phải Dư Quyên thì còn là ai nữa.
Dư Quyên cười tít mắt chỉ huy đám người làm chuyển nhà. Bản thân nàng ta rất biết cách nghiên cứu đồ ăn, sáng sớm hôm sau đưa các loại điểm tâm cho hàng xóm. Thoáng chốc hàng xóm láng giềng cực kì thân thiết với Dư Quyên, lại nghe nói nàng ta cung cấp cho ca ca đọc sách nên không khỏi thấy nàng ta thật sự có năng lực làm việc. Dư Quyên và Dư Dung vẫn luôn không mặn không nhạt, mãi tới khi Ngô Tương thi xong trở về.
Hương rượu ở bên cạnh cách vách rất hấp dẫn người ta, Ngô Tương nhướng mày: “Sao mà thơm thế.”
Dư Dung cười nói: “Dư Quyên làm đó, nói muốn làm tửu nhưỡng hoàn tử.” Chuyện của Lâm Tử Du và Dư Quyên, Ngô Tương cũng biết một chút, Ngô Tương rất thức thời mà không tiếp lời.
*Tửu nhưỡng hoàn tử: Gạo nếp sau khi lên men rượu thì viên lại thành viên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây