Không phải con của Ngô Từ Nhu thì còn là con nhà ai nữa? Ngô lão gia đầu đầy mồ hôi, nhưng mà Ngô Tương lại đang đi học, một mình Dư Dung cũng không thể ở một mình một phòng đơn độc với cha chồng được, chỉ nói: “Cha à, vẫn là đợi tướng công quay về rồi nói.”
Ngô lão gia khoát tay, ông ta biết tính khí con trai út của mình, là người nóng nảy nhất trong nhà. Con dâu chỉ nghe lời Ngô Tương, nhưng mà hai đứa bé này một đứa mới hơn mười tuổi, một đứa đang bọc trong tã lót, vẫn phải có một nơi để đi mới được. Nhất là đứa nhỏ kia, không biết có phải là đói rồi không, vẫn khóc oa oa không ngừng, ông ta không biết làm sao lại đưa chúng tới đây.
Ngô lão gia đưa tới hai phụ nhân, một người nhìn trẻ tuổi chắc là vú nuôi, thấy bé gái đang khóc thì đau lòng vội vàng ôm lấy.
...
Một phụ nhân trẻ tuổi khác dắt một cậu bé hơn một tuổi trong tay, hai mắt to tròn, cậu bé trước đây cực kì tinh nghịch. Cậu bé không giống Ngô Từ Nhu, cũng không giống Diêu Hạo, mà lại hơi giống Ngô Tương. Tục ngữ nói cháu ngoại giống cậu, lời này thật sự không sai. Dư Dung nghĩ chắc là lúc nhỏ Ngô Tương cũng có dáng vẻ này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây