Lâm thị bủn xỉn keo kiệt. Nữu Nữu lớn như thế rồi mà cả một cái tên cũng không có, ăn mặc thì kém, nào có giống tiểu thư đầu tiên trong thế hệ hàng cháu của nhà họ Ngô chứ. Điểm này Dư Dung tán đồng với Ngô Từ Nhu. Nếu nàng có con gái, chắc chắn sẽ tốn công sức trang điểm cho con, tuyệt đối sẽ không làm thế này, khiến con mình như một đứa lôi thôi lếch nhếch.
Ở chỗ Ngô Lưu thị rất ấm áp, gần như chỉ có Ngô Lưu thị nói chuyện với Ngô Từ Nhu, còn Lâm thị thì phụ họa ở bên cạnh, mà Dư Dung thì nói rất ít. Ngô Từ Nhu lại chủ động nói chuyện với Dư Dung: “Mấy năm nay không gặp, chúng ta lại trở nên xa lạ rồi.”
Nàng ta xinh đẹp rộng lượng, rất dễ dàng khiến người ta có thiện cảm. Tục ngữ nói giơ tay không đánh người mặt cười, Dư Dung cũng không tiện đối nghịch với nàng ta.
“Đừng nói như vậy chứ, muội là muội muội của tướng công thì đương nhiên cũng là muội muội của ta, chỉ có thân hơn chứ làm gì có xa cách chứ.”
Nói rồi Dư Dung lại hỏi: “Sao không thấy mấy đứa nhóc nhà muội đâu?” Vận may của Ngô Từ Nhu không tồi, vừa vào cửa đã sinh được một trai một gái. Con gái thì đang bọc trong tã lót còn con trai thì đã hơn một tuổi rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây