“Ta thấy người ở huyện Hồ Dương cũng không đắt, đúng lúc trong nhà cũng đang muốn chọn người, mua được sẽ đưa một người tới cho muội muội.”
Thoả đáng như vậy, Dư Dung thấy cảm động, nhưng vẫn muốn từ chối: “Sao không biết xấu hổ như thế được, chỗ muội thiếu người thì muội bỏ tiền ra mới đúng.”
Tuyên thị kiên quyết như đinh đóng cột, không để cho Dư Dung có cơ hội nói chuyện: “Năm đó trong nhà nếu không có muội muội thì cũng không có ca ca muội như ngày hôm nay. Bây giờ cũng chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi. Đợi sau này cháu ngoại đi ra đời, thân thiết với hai chúng ta là được.”
Dư Dung lúc này mới nhận ý tốt của nàng ấy.
Sắc trời dần tối, lúc này Dư Dung mới sắp xếp chỗ ngủ cho hai vợ chồng, Thu Đồng bên cạnh cũng cảm thấy vô cùng vui mừng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây