“Chưởng quầy cũng là biểu ca tìm người đắc lực mời về làm, khi nào Dung tỷ rảnh thì muội dẫn qua đó.”
Mở quán ăn mà không có đường lối như vậy thì đúng là không được. Sở trường của Dư Dung là dệt vải và nghề thêu, Ngô Tương cũng chỉ là buôn bán hàng hóa nhỏ, thực ra tiền kiếm được không hẳn là ít, nhưng đối với bọn họ thì thực sự không đủ dùng.
Dư Dung mỉm cười, lại nói với Tôn Vân Vân mấy câu, chợt Thu Đồng bước vào: “Tam phu nhân, Cao thiếu phu nhân, Cao thiếu gia tới rồi.”
Tôn Vân Vân đứng dậy theo bản năng, Dư Dung thấy Cao Phụng Tường đi vào chào một cái, bèn nói: “Muội phu đừng khách sáo. Quý Nhi, đem trà búp Minh Tiền cho Cao thiếu gia.” Quý Nhi lấy tách bắt đầu châm trà, Cao Phụng Tường vội nói: “Biểu tỷ đừng khách sáo. Ta về nhà không thấy Vân Vân đâu, hỏi người hầu thì bọn họ nói đến chỗ tỷ, ta liền tìm tới đây.”
“Ồ nhưng mà tìm Vân Vân có chuyện gì? Ta nghĩ biểu tỷ muội bọn ta đã lâu không gặp, hôm nay giữ nàng ấy ở lại ăn cơm được không?” Dư Dung cười như không cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây