Nhưng Ngô Tương sẽ không tùy ý để Dư Dung uống thuốc, thấy mặt nàng trắng bệch, lập tức nói với Quý Nhi: “Ta chăm sóc nãi nãi các ngươi, ngươi mau đi mời đại phu đến đây?” Dư Dung thuận thế nói với Ngô Tương: “Sao ta lại váng đầu như này?” Ngô Tương vừa an ủi nàng vừa để Thu Đồng rót trà.
Đảo khách làm chủ khiến cho Viên thị hết chỗ nói. Tô thị không ngờ là Ngô Tương thoạt nhìn có vẻ hoa tâm nhưng lại rất tốt với Dư Dung. Quý Nhi mời đại phu đến với tốc độ nhanh nhất, đại phu kia bắt mạch một lúc lâu sau mới nói: “Chúc mừng vị phu nhân này, đây là hỷ mạch, chỉ hơi thiếu dinh dưỡng phải bồi bổ nhiều hơn.”
Vợ chồng Ngô Vinh vừa từ thành đông chạy đến đã nghe thấy tin này, đặc biệt là Miêu thị mới vừa ở cữ xong. Nhưng Ngô Tương không quản được những chuyện này, hắn ra tay hào phóng, một người hai mươi đồng tiền. Viên thị cũng nửa cười nửa không chúc mừng: “Ngươi đã có thai thì phải tĩnh dưỡng cho tốt mới được.” Bà ta cũng không nói gì khác.
Cơm cũng không cần ăn nữa. Dư Dung ngẩn ngơ, nàng không tránh thai. Tuổi thọ của người cổ đại khá ngắn, dinh dưỡng của bản thân nàng có thể theo kịp là được. Miêu thị bên cạnh nhìn vừa đố kỵ vừa ghen ghét. Tô thị cũng nói tiếp không thoải mái, đại phu kia lại chẩn đoán ra hỷ mạch, Viên thị lập tức mừng rỡ như điên.
Ngô Đạt chẳng tỏ thái độ gì đối với việc Tô thị mang thai. Hắn ta đến Lâm An mới được mở rộng tầm mắt, Tô thị cũng quá keo kiệt. Mặc dù Dư Dung cũng xuất thân nhà nghèo, nhưng Dư Dung giải quyết công việc rất hào phóng, không như Tô thị, đã không phóng khoáng lại thích tranh cường háo thắng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây