Cuộc Sống Của Nữ Phụ Trong Truyện Điền Văn

Chương 182:

Chương Trước Chương Tiếp

Dư Dung cũng coi như có phần hiểu rõ Ngô Tương. Người này có lúc sẽ tính toán thiệt hơn, nhưng cuối cùng vẫn rất tốt với mình.

Gạo và thức ăn ở Lâm An không hề rẻ, làm cho hai vợ chồng đều cảm thấy không ổn. Đặc biệt là Dư Dung đã được chứng kiến Ngô Tương hào phóng tiêu tiền. Dư Dung cũng không muốn làm bà già lảm nhảm mỗi ngày, vẫn sẽ đưa đủ tiền, nhưng tiền ăn mặc đều là một chút bạc vụn và chút đồng xu. Cho quá ít tiền sợ hắn không đủ dùng, dù sao đầu năm nay, không chi tiêu hào phóng sao có thể kết giao bạn bè, chỉ cần không tiêu tài lung tung là được.

Tiệm vật dụng trong nhà ở Lâm An cũng rất nhiều, thành phẩm đều đã được làm xong. Ngô Tương nhìn trúng một kiểu rất đắt mà Dư Dung lại chọn một kiểu đơn giản nhưng thực dụng. Ý kiến hai người khác nhau. Dư Dung không nhất định phải áp chế Ngô Tương nhưng sẽ bàn bạc với hắn: “Dù sao mặt bàn ăn cơm cũng phải phủ vải, chỉ cần chất lượng tốt là được. Chàng thấy đấy, cái tủ kia có hơi hoa lệ mà chỗ chúng ta ở lại thanh nhã nên phối thanh nhã một chút. Chàng thấy thế nào?” Đưa ra kiến nghị rồi hỏi Ngô Tương, trong lòng Ngô Tương cũng thoải mái một chút. Bọn họ mua xong vật dụng trong nhà, để người trong tiệm đưa đến, thoáng cái đã tiêu mười lượng bạc.

Nơi bọn họ ở tên là học xá Hồng Đình. Người sống ở bên trong hầu như đều là học sinh của thư viện gần đó. Học xá này có thể xem như là bậc trung, học viện Hồng Nho bên cạnh rất rẻ nhưng viện rất nhỏ, mấy nhà dùng chung một cái giếng. Dư Dung cảm thấy học xá này của nhà mình là tốt nhất. Học xá Hồng Cần là tốt nhất, ở đó rất đắt nên người ở cũng ít hơn, nghe nói bây giờ vẫn chưa ở hết vì giá quá đắt. Một tháng mười lăm lượng là cái giá không phải ai cũng trả nổi.

Nhưng hai người Miêu thị và Ngô Vinh lại ở trong đó. Bọn họ vào ở xong mới báo cho Ngô Tương. Bọn họ thuê phòng còn mời Viên thị của chi thứ ba và Tô thị, tất nhiên cũng mời cả Ngô Tương và Dư Dung. Dư Dung líu lưỡi: “Mặc dù chi thứ hai có tiền nhưng cũng không đến mức này chứ.” Trên dưới nhà họ Ngô nhiều người như vậy, có thể kiếm được bao nhiêu đều biết. Một tháng mười lăm lượng thì một năm là gần hai trăm lượng. Hơn nữa còn thêm quà cáp ăn mặc, một năm không có bốn năm trăm lượng thì căn bản không cần phải nói nữa.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 15%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)