Nàng ta rất thích nói về sự nghèo khó của mình, nhưng em gái của Lâm thị gả cho một người quân binh ở trấn Ngự Kiều, sống ngày tháng cũng coi như đầy đủ. Nàng ta cũng kinh ngạc: “Không phải là tỷ phu đang trông ruộng sao? Sao lại không có tiền chứ trong tay.”
Tiểu Lâm thị nhìn thấy chị mình ăn mặc bình thường, đều là những màu sắc xanh lam hoặc màu đỏ sẫm, hoàn toàn không giống những vị thiếu phu nhân khác.
“Trông coi ruộng? Một năm mới cho bốn năm lạng bạc, ở đâu ra mà nhiều chứ. Nữu Nữu nhà ta muốn ăn thêm nhiều một chút còn phải thêm tiền, còn nương thì sức khỏe không được tốt. Lần trước vì áo cưới cho muội mà đắc tội với Tam đệ muội, nàng ta đối xử thờ ơ với ta.” Lâm thị phàn nàn với em gái.
Tiểu Lâm thị cũng vì muốn tốt cho chị mình: “Nương có nói với muội nhân lúc còn trẻ tỷ hãy sinh thêm một đứa nữa đi, hơn nữa nếu để Tiền thị cướp mất vị trí thì làm sao có thể được chứ?”
Theo quan điểm của Tiểu Lâm thị thì Ngô Tương không đáng lo ngại, là một đồng sinh sau này sẽ phải đi ra ngoài. Nếu như thật sự thành danh thì sẽ không ở lại một nơi bé nhỏ như thế này. Chỉ có hai vợ chồng Ngô Khôn Tiền thị, tất cả mọi thứ đều lớn mạnh hơn chị và anh rể. Chỉ có một chuyện, đó là Tiền thị trước đây từng bị sảy thai nên giờ vẫn chưa thấy có bầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây